1. Anh hùng xạ điêu - truyện về người anh hùng hay nhất.

Người đời có câu "Vạn đại quân sư Gia Cát Lượng" là để chỉ tài năng kiệt suất của vị quân sư này. Giả sử, Gia Cát tiên sinh không thông minh mà lại là kẻ có đầu óc chậm chạp, ngốc nghếch thì sẽ ra sao. Và thế là ta có nhân vật Quách Tĩnh.

Vốn có đầu óc chậm chạp, Quách đại hiệp có một hành trình thật sự vất vả, nhưng cuối cùng lại làm lên sự nghiệp lẫy lừng. Điều này có được ngoài may mắn, thì còn là là nhờ sự kiên trì, cần mẫn và cái tâm trong sáng, tận tụy của ông.

"Vì nước vì dân mới là bậc đại hiệp". Đây là câu nói mà mình thích nhất trong tất cả mười mấy bộ tiểu thuyết. Đó mới là điều làm nên khí vũ tuyệt vời của vị đại anh hùng này, chứ không phải là nhờ Hàng long thập bát chưởng hay binh pháp Nhạc Phi. Và qua đó ta mới thấy, hóa ra cái đẹp nhất của Gia Cát Lượng cũng không phải là Không thành kế, dự đoán gió đông.. Nó chỉ đơn giản hói gọn trong mấy chữ "cúc cung tận tụy, đến chết mới dừng".

2. Thần điêu đại hiệp - câu chuyện tình yêu đẹp nhất.

Chuyện tình yêu của hai người trải qua bao phong ba thử thách, nhiều lúc tưởng đã được bên nhau mà lại phải xa nhau đằng đẵng, quả thực cảm động đến cả quỷ thần. 

Dương Quá cũng là nhân vật mình yêu thích nhất. Không đơn thuần một màu giống như Quách Tĩnh, Hồng Thất Công.. con người Dương Quá khá mâu thuẫn. Có lúc y là đại anh hùng, có lúc là kẻ tiểu nhân, biết yêu và biết hận. Nó rất gần gũi, chân thật, và không trọn vẹn, y như mỗi chúng ta.

3. Tiếu Ngạo Giang Hồ - truyện hay nhất về giang hồ và kiếm đạo.

Những mưu kế trùng trùng, những giấc mộng hão huyền của những kẻ cuồng dại, quân tử và tiểu nhân, tất cả hòa trộn lại thành một thế giới võ lâm đặc sắc nhất. Bộ truyện này cũng chính là cách Kim Dung đã thể hiện triết lý nhân sinh của mình, qua những hình tượng như Nhạc Bất Quần, Nhậm Ngã Hành, Phong Thanh Dương, Tả Lãnh Thiền.

Đây cũng là bộ truyện mà theo đánh giá cá nhân mình thì có dàn phản diện có chiều sâu nhất, vượt xa những phản diện của các bộ khác như Kim Luân, Âu Dương Phong..

4. Ỷ Thiên Đồ Long kí - nhân vật chính có võ công ngược, kì lạ nhất.

Theo quan điểm cá nhân, võ công của Trương Vô Kị như ngược lại so với phần còn lại. Từ những chương cuối của Thần Điêu đại hiệp, ta được giới thiệu về một bộ kinh văn Cửu dương chân kinh. Sau này tiếp đến là Thái cực quyền. Đây là những loại võ công hậu phát chế nhân. Trong võ học nói chung đều ăn thua nhau ở tốc độ, còn yếu chỉ của 2 thứ võ công này lại để cho người ta chiếm tiên cơ trước rồi mới lựa đường mà phản kích. Nó mở đường cho lối đánh phòng thủ độc nhất của Trương Vô Kị.

Thêm vào càn khôn đại nã di, đúng là loại võ công cực kì độc đáo. Đến cao cỡ trưởng môn các phái mà không còn làm chủ được đao kiếm trong tay mình, thua cũng chẳng biết vì sao mình thua.

Quả thật là, Trương vô kị từ võ công đến tính cách có phần hơi ủy mị của mình, đúng là chẳng giống ai. Thậm chí nhiều người coi Tạ Tốn, Chu Chỉ Nhược, Triệu Mẫn mới là nhân vật chính. Thật là lạ lùng.

5. Thiên Long bát bộ - mở ra chân trời mới của võ học, sự sáng tạo là vô biên.

Tuy có có mốc thời gian xảy ra trước nhưng truyện này lại được viết sau. Bối cảnh của truyện cũng trải dài trên nhiều quốc gia, và võ công thượng thừa cũng nhiều không kể xiết. Ảo ma nhất có lẽ là phái Tiêu Giao, khi để lại bao nhiêu loại võ công mà chỉ cần luyện mỗi thứ thôi cũng đã thành đại cao thủ số má của truyện rồi. Đây cũng là truyện thể hiện triết lý Phật đạo hay nhất. Mỗi lần đọc lại là một lần suy ngẫm, ngộ ra nhiều điều, mãi mãi không có hồi kết.

6. Lộc đỉnh kí - truyện hài hước nhất, diễn biết truyện hấp dẫn nhất, và nhân vật chính củ chuối nhất của Kim Dung

Cái này thì cần nguyên một bài viết. Tuy nhiên, đúng là Lộc đỉnh kí thực sự quá hay, đọc mãi không chán. Và độ hài hước thì cũng vô cùng.