Liệu " Tiếu Ngạo Giang Hồ " là tác phẩm cao tay nhất của Kim Dung ?     

   

Mình đã đọc tiểu thuyết gốc và xem hầu hết các bản phim chuyển thể của cố nhà văn Kim Dung. Và nhận thấy có khá nhiều tác phẩm có thể nói liệt vào hàng kinh điển như Xạ Điêu Tam Bộ Khúc, Lộc Đỉnh Ký hay Thiên Long Bát Bộ. Tuy nhiên theo quan điểm cá nhân của mình, Tiếu Ngạo Giang Hồ mang thứ gì đó hay hơn những tác phẩm còn lại.      

     Tiếu Ngạo Giang Hồ thể hiện đậm nét các mối quan hệ tình cảm trong xã hội. Như tình bạn, quý bạn hơn mạng sống của mình và cả người thân của Khúc Dương và Lưu Chính Phong. Tình bạn từ cảm mến hiệp nghĩa giữa Điền Bá Quang và Lệnh Hồ Xung. Trong tất cả tác phẩm của Kim Dung, sẽ có nhiều tình bạn được diễn tả trong đó, nhưng khắc họa đậm nét nhất chỉ có Tiếu Ngạo Giang Hồ. Tình thầy trò cũng thể hiện rất rõ, như của Lệnh Hồ Xung đối với Nhạc Bất Quần, xem nhẹ cái chết hơn những công lao dưỡng dục mà Nhạc Bất Quần giành cho hắn từ trước đó. Tình yêu cũng mặn mà không kém, đấy là tình cảm chân thành của Lệnh Hồ Xung đối với Nhạc Linh San, mối tình đầy trắc trở giữa Lệnh Hồ Xung đối với Nhậm Doanh Doanh, hay tình yêu thật lòng nhưng ko được báo đáp của Nhạc Linh San đối với Lâm Bình Chi. Tất cả đã cho thấy " Tiếu ngạo giang hồ " đã khắc họa đậm nét những tình cảm, mối quan hệ xã hội mà nhiều người trong chúng ta cx thấy hình bóng mình trong đó. Bên cạnh đó, mình cho rằng Tiếu Ngạo Giang Hồ chính là tác phẩm khắc họa nhân vật phản diện có chiều sâu bậc nhất trong số những tác phẩm của Kim Dung. Một Tả Lãnh Thiền đầy tham vọng, mưu mô, đầy dã tâm muốn thôn tính Ngũ nhạc kiếm phái, những con người như Tả Lãnh Thiền chính là đại diện cho 1 bộ mặt của xã hội, hay một Lâm Bình Chi " rởm đời ", suốt đời chỉ nghĩ đến báo thù cho người thân, sẵn sàng tự cung, chối bỏ người yêu để trả thù cho gia tộc. Hay một Nhậm Ngã Hành khao khát trở thành bá chủ, thiên hạ đệ nhất ko ai sánh bằng, lộ rõ dã tâm ra bên ngoài. Và đặc biệt là ngụy quân tử Nhạc Bất Quần che dấu bộ mặt thật sau thái độ điềm tĩnh, hòa nhã, ra dáng quân tử. Có thể thấy tuy cùng là những phản diện có dã tâm lớn, nhưng cách thiết kế tính cách của họ ko hề giống nhau, mỗi trong số họ đều mang vài nét của xã hội. Nhân vật phản diện ở những tác phẩm khác có thể thâm độc, mưu mô thủ đoạn như những Dương Khang, Âu Dương Phong, Thành Côn,... nhưng sự thâm thúy qua cách diễn tả những nv phản diện này không thể qua được Tiếu Ngạo Giang Hồ. 

     Nội dung câu chuyện được diễn tả rành mạch, những chi tiết nhỏ cũng là mối nối cho những chi tiết lớn, những chi tiết đầu phim liên hệ với giữa phim, cuối phim. Tạo nên cốt truyện cực rành mạch. Nội dung hầu như chỉ xoay quanh cảnh đấu đá giữa Ngũ Nhạc Phái, nhưng từ đó lại gợi lên nhiều biến cố, yếu tố bất ngờ xảy đến, sự bi đát của tình yêu, tình thầy trò, tình bạn mà khi đọc tiểu thuyết có thể lấy đi nhiều nước mắt của độc giả Lệnh Hồ Xung trong Tiếu Ngạo Giang Hồ mang rất nhiều nét tính cách khác nhau, bề ngoài lãng tử, hào hoa, phóng khoáng cởi mở nhưng bên trong ấm áp với tình yêu thuở thơ ấu, hay sự ngọt ngào đối với Nhậm Doanh Doanh. Đôi lúc suy tư,... Chính sự đa nhân cách đó mà Lệnh Hồ Xung được xem là 1 trong những nhân vật khó diễn nhập vai ở các bộ phim chuyển thể nhất, nó nói lên sự độc đáo của Kim Dung trong cách miêu tả nhân vật. Mỗi chương đều mang trong đó 1 ý nghĩa sâu xa. Tiếu Ngạo Giang Hồ tuy sinh sau đẻ muộn nhất trong số các tp của Kim Dung nhưng cx chính điều đó là đòn bẩy để Kim Dung hội tụ lại những tinh túy từ những tác phẩm trước của mình. Và chính là tác phẩm mà mình đánh giá là cao tay nhất mà cố nhà văn Kim Dung để lại.